This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.This theme is Bloggerized by Lasantha Bandara - Premiumbloggertemplates.com.

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

hhh


Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Mùa đông nhớ má


Tháng 11, trời bắt đầu những cơn gió se lạnh từ biên giới thổi về. Mới đó mà đã hơn một năm con trai xa nhà lên phố học, bỏ má một mình nơi quê nghèo đầy sương gió.

Ngày con đi, má không nói được điều gì, nước mắt cùng những tiếng nấc nghẹn đầy nơi cổ họng. Mắt má nhòe đi vì nước mắt, con gật đầu chào tạm biệt má rồi vội vã bước đi khi nắng chiều vừa tàn xuống sau những chỏm núi nhấp nhô.


Phố thị tấp nập, ồn ào, khác lạ với khung cảnh làng quê ảm đạm. Con trai vừa bỡ ngỡ vừa lạc lõng, có khi chùn chân không muốn bước tiếp. Nhưng khi nhớ đến hình ảnh má cặm cụi sớm khuya chắt chiu từng đồng bạc lẻ để gửi lên thành phố hằng tháng cho con, lòng con lại sôi sục những nghị lực, con nhủ mình phải quyết tâm để thực hiện được ước mơ và lý tưởng của mình.

Những cơn mưa Sài thành đến bất chợt và kéo dài dai dẳng. Đêm ướt sũng, sau những tất bật hối hả, Sài Gòn chìm mình trong bình yên, hoang vắng. Con nhớ má vô cùng.

Nhớ những cơn gió bấc đầu đông tràn về trên mái lá sàn sạt. Nhớ chiếc chăn bông cũ sờn nhưng vẫn ấm áp. Nhớ món canh hến cà chua nóng hổi mỗi sáng thức dậy chuẩn bị đến trường. Nhớ dáng má gầy còm nhàn nhạt trong buổi chợ chớm tàn sau những dốc núi dài thoai thoải... Nhớ nhất đôi bàn tay má ám mùi khói lá thông rừng khi con áp mặt vào để được say tròn giấc ngủ.

Để rồi giờ đây khi đang ngồi một mình trong màn đêm cùng tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà trọ, con trai không khỏi bồi hồi thắc thỏm. Không biết giờ này má đã ngủ chưa, chiếc chăn bông cũ sờn rách có đủ sưởi ấm má qua những cơn gió bấc đang ào ạt tràn về. Hay má vẫn đang trằn trọc co mình giữa đêm lạnh mà mông lung nghĩ về tương lai của con và gánh nặng mưu sinh ngày một oằn thêm trên vai má.

Khi bình minh của ngày mai bắt đầu, con trai đạp xe hộc tốc tới trường và không quên gửi cho má lá thư tay hỏi thăm tình hình ở quê, kể cho má nghe những điều về thành phố mà đôi khi má háo hức. Má sẽ chậm rãi đọc hết bức thư, bởi trong từng câu chữ của con đều ướt đẫm nỗi nhớ má và mùa đông quê nghèo.

Đi Lễ

Bình minh toả ánh chân trời,
Thiện nam tín nữ mọi nơi tựu về.
Ai ai y phục chỉnh tề,
Hoa tươi quả tốt đủ bề cúng dâng.

Đạo sư chỉ vẻ ân cần,
Thành tâm một nén hương trần cũng thiêng.
Cốt là tam bảo kết duyên,
Bỏ tà học chánh đạo thiền tu thân.
Khuyên ai khắp hết xa gần,
Ăn chay niệm Phật chớ ngần ngại chi.
Thọ trì ngũ giới tam quy,
Quy  Phật thọ ký đặng đi niết bàn.
Quy pháp thấy tánh rỏ ràng,
Quy Tăng dắt dẫn con đường chánh chơn.
Một là bất sát chớ sờn,
Hai là bất đạo dù cơn đói nghèo.
Ba là tà dục chớ theo,
Trộm chồng lén vợ mà đeo khổ hình.
Bốn là lời nói phân minh,
Có không không có,thật tình chớ ngoa.
Năm là chén rượi cuộc cờ,
Mượn điều thù tạc,thành khờ thành điên.
Muốn cho gia đạo bình yên,
Mấy lời thầy nhũ phải chuyên phải cần.
Chưa thấy lợi đến chớ ngần,
Mà sau đức thắm trăm phần an vui.
Xét trong cuộc thế mà coi,
Người hiền thương quý,hung thời ngán thay.
Cái vòng danh lợi xưa nay,
Giàu hay bưng bợ,nghèo người rẻ khinh.
Khuyên nhau chớ tạo bất bình,
Mà sau chịu báo ngục hình khảo tra.
thầy tà bạn ác lánh xa,
Gần người trí đức để mà tiến thân.
Mấy lời nhắc nhở ân cần,
Thiện nam tín nữ sửa thân sớm nào.
Một mai long hội cao trào,
Mình về cảnh ấy xiết bao an lành.
tg: HT Trừng Giác

Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

Ý nghĩa hái lộc đầu năm


Dành trọn tâm linh cho phút giao thừa thiêng liêng, người Việt Nam chúng ta sau giờ phút ấy mong muốn cho mình một chút ân hưởng của thiên nhiên, của đất trời để được may mắn cho một năm tới. Tập tục “hái lộc” là một trong những nét đẹp của văn hóa Lạc Việt có từ lâu đời.
Trước hết, chúng ta phải nhìn lại chính tâm tư nguyện ước của chúng ta trong những giờ phút thiêng liêng đầu năm mới, để từ đó thấu hiểu sâu sắc hơn thâm ý của tổ tiên ông bà về tập tục cao đẹp này.
Trước hết, “hái” trong cụm từ “hái lộc” không chỉ có nghĩa là tay người ngắt từ cành cây một đóa hoa, một quả ngọt hoặc một nhánh non vừa mới nhú. Từ “hái” khi được ông bà ta ghép với từ “lộc” mang một ý nghĩa rất nhân bản, qua đó, tiền nhân muốn gởi gắm cho con cháu một ý nghĩa về giáo dục rất sâu xa. Đó là đạo lý nhân quả rất đơn giản trong cuộc sống hằng ngày “có làm thì mới có ăn”, “tay làm hàm nhai” v.v…rất phổ biến trong văn học dân gian Việt Nam.
Cho nên “hái lộc” về mặt nhân văn chứa đựng một đạo lý hết sức tinh tế, đó là những điều may mắn, điều mà ta ước mơ, mong cầu. Điều mong ước đến với chúng ta, ước muốn tốt đẹp đầu xuân ta gặp được như một sự ban tặng của thiên nhiên, của đất trời, của Phật thánh, khi điều ước muốn ấy đã đủ duyên, tức đã hội đủ sự giao cảm giữa tâm và vật, giữa nhân duyên và kết quả.
Đạo lý nhân quả mà ông cha chúng ta đã gởi gắm qua nét đẹp “hái lộc đầu Xuân” muốn nói với chúng ta rằng: Những may mắn, những quả phúc, và cả niềm hỷ lạc mà ta gặt hái được phải xuất phát từ bản tâm, từ hành động, từ lời nói, và ý nghĩ thiện lành mà chúng ta đã gây tạo. Đất trời đổi mới, vạn vật chuyển mình và tâm thức con người trong sáng, đã gột tẩy mọi ưu phiền, buông xả mọi cừu oán v.v…thì chính giờ phút ấy, quả phúc chúng ta đã gieo trồng cũng hội đủ nhân duyên mà kết thành quả vậy. Vì thế, tâm thức của người khi “hái lộc” trước hết phải là một tâm thức thật sự thanh tịnh và thuần khiết, thì Lộc mà cúng ta hái được, nhận được, gặp được mới thật sự tốt đẹp và lợi ích. Khi ấy, phúc lộc mà ta nhận được mới thật sự của ta, chính nó do ta gieo trồng từ tâm thức thuần khiết thanh tịnh.
Trên thực tế mà nói, có được một tâm thức thuần khiết trong cuộc sống nhiều tham vọng, lắm đảo điên, quả là rất khó. Vì tâm thức nầy chỉ có được trong chánh niệm của thiền định, khi hành giả biết sống buông bỏ, không còn cố chấp và tham ái. Khi tất cả chúng ta, những người học Phật biết quán chiếu và an trú vào tâm thức thuần khiết, không ngã tướng và tham ái, thì sự đối mặt trong cuộc sống đời thường là cơ hội hy hữu, là điều kiện để thực hiện những điều chúng ta ước muốn trong đời sống thực tại, vui sống với những gì có thể có được, đang có được và đừng bao giờ mơ ước viễn vông. Đó là lời dạy trong kinh “nhất dạ hiền giả” vậy.