Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Đời... Một Sáng


Đời ... một sáng bình minh luôn khoắc khoải
Bước vào trần nhân thế khóc tiếng "oa "
Nào đâu chỉ riêng ai, người được biết
Nước mắt sầu mặn chát cũng của ta

Đời ... một sáng mẹ tập tành câu nói
Bập bẹ đầu môi, đối diện thế nhân
Vẫn dấn bước theo bàn chân của mẹ
Chập chững lần tường nhiễu sự bâng khuâng 


Đời ... một sáng cùng cha vào cửa lớp
Ngơ ngác trần ai bụi phấn của thầy
Nhịp gõ thước đau lòng theo năm tháng
Mối u hoài chuyện vấp ngã đời nay

Đời ... một sáng đưa bàn tay anh nắm
Qua ngõ hàng rào rách áo cô dâu
Có ai nói mưa Ngâu vào tháng bảy
Riêng đời mình thao thức mấy canh thâu

Đời ... một sáng gặp người dưng đầy xóm
Lạ lẫm nhìn nhạt thếch cả trời mây
Lòng chợt nhớ quê hương sau lưng áo
Đẫm mồ hôi , tay trắng môt bàn tay

Đời ... một sáng thấy mình già hơn tối
Tuổi khôn ngoan rượt đuổi bụi vô thường
Ai lấn lướt trong trò chơi cút bắt
Dấu chân trần bốn ngựa kéo hư không

Đời ... một sáng bạn bè về gặp gỡ
Ngỡ ngàng thay nghe tiếng khóc vang nhà
Thấp thoáng bóng mình dường như chiếc lá
Rụng rơi ... tơi tả ... dưới gốc thông già 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét